Giả vờ hạnh phúc, giả vờ vui vẻ...

Căn nguyên của việc giả vờ ấy bước ra từ nỗi sợ thất bại. Thà chọn làm đau chính mình còn hơn là để người ngoài nhìn thấy đổ vỡ trong cuộc sống, hôn nhân...

Đây có lẽ mới là sự thất bại đau đớn nhất, mà không ai khác gây ra lại từ chính mình.

Đau thì nói là đau, buồn thì cứ nói là buồn, hạnh phúc thì cứ việc lan tỏa. Miễn trong mọi khoảnh khắc đừng tự lừa dối bản thân.

Con người ta dại nhất là GIẢ VỜ!

Đừng để sự giả vờ ấy che mắt, khiến ta ảo tưởng cho mọi nỗi đau càng bị dày xéo.

Đừng cố khoe khoang chỉ để nhận lời khen của thiên hạ, mà người trong cuộc nghe xong cũng thấy đau.

Đừng tự xây nên viễn cảnh huy hoàng mà thực chất bên trong lại toàn là thứ rỗng tuếch.

Đừng để 1 ngày thức dậy tưởng như đang nắm giữ trong tay tất cả, nhưng sự thật là không có gì.

Con người hạnh phúc thật sự,nhiều khi không cố "làm màu" trên mạng xã hội, cũng không khoe khoang tất cả mình có. Hạnh phúc an yên trong lòng, lẳng lặng mà tận hưởng.

"Người hạnh phúc chưa chắc đã khoe,

còn người khoe chưa chắc đã hạnh phúc".

Vậy nên, cảm xúc xin đừng dại giả vờ, tủi đau lắm...!