1- Ở cái tuổi chưa già nhưng không còn trẻ nữa. Đến lúc ba mẹ muốn có cháu bồng, bạn bè cùng trang lừa đa số đã ổn định gia thất dù kinh tế đứa được, đứa không.
2- Nhiều áp lực, từ công việc đến gia đình, rồi chuyện tình yêu bất ổn. Có lúc stress đến nỗi muốn bỏ tất cả để thoát đi nhưng không thể.
3- Từ tình cảm cho đến công việc, chuyện trong nhà ra đến ngoài ngõ, trăm ngàn thứ khiến cho tuổi 27 trở nên chênh vênh đến tội nghiệp…à mà thực ra chưa ổn định tuổi đếch nào chả chênh vênh, mình chênh vênh từ năm 18 tới tận bây giờ.
4- Chuyện tình cảm thì chẳng đi đến đâu. Những người yêu cũ cứ lần lượt đi lấy chồng hết. Hay ở chỗ là cô nào cũng gửi thiệp mời thơm phức, kèm lời nhắn hết sức thiết tha “Anh nhớ đến dự đấy nhé.” Đi thì không được, mà không đi cũng không xong.
5-. Bắt đầu nhìn đời một cách đầy đủ, không quá nhiều trải nghiệm nhưng đủ để hiểu đâu là điều quý giá. Họ sẵn sàng khóc trước bất cứ ai vì những lý do mơ hồ. Bởi vì lúc này, họ không còn sợ nước mắt sẽ khiến bản thân bị đánh giá là yếu đuối, mà nước mắt chính là cảm xúc thật.
6- Sự nghiệp cũng chỉ vừa mới bắt đầu, không có gì ổn định. Những chàng trai tuổi 27 nhận ra dù mình có cầm tấm bằng xuất sắc, thì đó cũng không phải là lá bài miễn tử “tránh bị sếp mắng”. Mọi sĩ diện trẻ con cuối cùng đều bị cơm áo gạo tiền đè cho bẹp dúm dó.
7- Tuổi 27 là cái tuổi phải tập làm người có trách nhiệm với gia đình. Một năm về quê một lần nhưng vẫn phải nhớ hết tên bác này chú nọ, những người họ hàng xa bắn đại bác 7 ngày không tới. Chưa kể lễ tết còn phải có quà, đi từng nhà chào hỏi. Nhiều dòng họ vẫn có quy định nộp tiền đinh, thế là lại phải tự bỏ tiền túi ra đóng. Tuổi 27 vẫn còn mải chơi, đã sợ dần đều việc trở thành người lớn.
27 tuổi, mình còn nhỏ lắm mọi người ơi, cứ để mình từ từ trưởng thành, đừng vội vàng đặt lên mình những trách nhiệm quá lớn. Mình xin hứa, sẽ trưởng thành thật nhanh trước khi ba mẹ già đinh. Nhất định thế.
Cộng Đồng